Wednesday, April 27, 2011

Panda is sad !

I'm so sad. He might be gay, I guess. Him - the one I've had a crush on like the past 2 months is GAY....OMG
And to prove my unidentified conclusion, here are some evidences (observed and collected by me)
  • He likes a kind of music that is supposed to be liked only by gay people.
  • He's anal retentive.
  • He puts on sunscreen all over his face carefully before going out in daytime.
  • He wears a facial mask.
  • He doesn't have a girlfriend at this moment.
I know, it's hopeless, there is nothing I can do. He's gay......crying out loud!

Tuesday, April 26, 2011

The blurry line between art and vulgarity

Tu Tu - a Chinese girl who became famous recently for showing her nude photos with a view to saving her grandmother - such a goodwill.
Now, she is back for more "skin", more closer looks at one of many corners of her real soul. A human being who needs to be exposed with emotions and sometimes aggressive feelings.
Here a thought: Could this be considered to be ART?








Friday, April 22, 2011

Things I must do before dying


1. Seeing either of the aurora borealis or the aurora australis
2. Having a tattoo ( or some)
3. Going to Hoi An with my beloved boyfriend (noted: not my husband)
4. Growing my hair all the way down to my waist
5. Going abroad (traveling and business trips are all counted)
6. Hearing someone tell me that : "You are special to me"
7. Buying a house in my hometown to get away from this polluted city

Those are all I can think of now, to be continued

Wednesday, April 13, 2011

Đà Nẵng - Part 2 - I still want that bracelet.


Điểm dừng đầu tiên ở Đà Nẵng chẳng phải là một địa danh nổi tiếng nào mà lại là khu trưng bày của đại gia Tiến Hiếu - một trong những đại gia đá non nước ở Đà Nẵng. Nói một cách nôm na thì đây là một ngôi nhà có diện tích siêu lớn với vô vàn cái tác phẩm điêu khắc bằng đá non nước - loại đá đặc biệt chỉ có ở ĐN trước kia được khai thác từ chính Ngũ Hành Sơn. Các tượng điêu khắc với đủ các chủ đề nhưng đa phần vẫn là các biểu tượng của văn hóa Á đông như Phúc-Lộc-Thọ, Phật bà quan âm, Phật di lặc...cũng như hình ảnh người con gái phương Đông đằm thắm dịu dàng đang chải tóc và đặc biệt là rất nhiều cặp sư tử đá người ta vẫn đặt trước cửa nhà.

Tiến Hiếu cổng trước
Một trong những tấm hình yêu thích
Cặp đôi nổi tiếng của nhà văn Nam Cao


Monday, April 11, 2011

Đà Nẵng - part 1 (How many resorts are there in this city?)

Du lịch đến những miền đất mới chưa bao giờ là niềm đam mê của mình mãi cho đến khi được gặp gỡ và làm quen với những người bạn lấy du lịch và khám phá làm niềm vui trong suốt cuộc đời họ. Có thể chính những câu chuyện mà mình được nghe đã truyền cảm hứng cho sự yêu thích đặc biệt của mình với việc du lịch (mình chưa dám gọi nó là đam mê vì một số lý do). Cái cảm giác được đặt chân đến những nơi mới mẻ, tìm hiểu về lịch sử, và thú vị nhất là chụp thật nhiều hình ảnh để làm kỉ niệm luôn khiến mình phấn khởi.

Dù vậy, quanh đi quẩn lại mình vẫn chưa đi được đâu xa ngoài những tỉnh miền Tây, Đà Lạt, Vũng Tàu vì những lí do khách quan và chủ quan sau đây: mẹ không cho đi xa vì sợ bị người ta bắt cóc (và muôn vàn lý do đáng sợ khác mẹ tự nghĩ ra), bản thân là sinh viên nghèo hiếu học nên nói thẳng ra là không có đủ chi phí chi trả, thời gian học tập và làm việc không cho phép nghỉ từ 4-5 ngày.

Cuối cùng cơ hội cũng đã đến một ngày đầu tháng 4-2011, kì thực tập vừa kết thúc tiếp theo sau là gần 1 tháng tự ôn tập tại nhà cho kì thi tốt nghiệp. Không gì tốt hơn là đi du lịch lúc này, khi cả cơ thể và đầu óc mụ mị của mình đang cần một cái gì đó mới mẻ để chuẩn bị cho giai đoạn sắp tới-giai đoạn bị "đá" ra khỏi trường và sẵn sàng chiến đấu với cái thế giới khắc nghiệt ngoài kia.
May mắn sao mình kịp dớt thêm bà chị cũng đang buồn chán và vừa xin nghỉ phép được mấy ngày, có hai chị em thì mẹ sẽ an tâm hơn và thế là giấp phép thông hành cũng được ban phát sau mấy ngày năn nỉ đến gãy lưỡi.
Tiếp theo là khâu xin nghỉ phép khó khăn nhưng cuối cùng cũng nhận được một từ "Ờ, cho e nghỉ đó"...Mừng không thể tả....whoohooo
Đặt vé, nhận vé thì vô cùng dễ dàng vì khách hàng là thượng đế mà, lưu í thêm là mình đi theo travel agency vì chưa có nhiều kinh nghiệm du lịch và cũng đa phần là vì mẹ khá lo lắng nên không dám đi bụi như số đông bạn trẻ bây giờ vẫn làm. Dù sao thì được đi cũng là vui rồi, mình thật sự không lấy làm phiền lòng vì điều này cho lắm. Nhưng té ra chuyện không như mình tưởng tượng mà đến khi tham gia đoàn tour mình mới hiểu rõ. Đúng thiệt là đi một ngày đàng học một sàng khôn. Mà mình đi đến 4 ngày cơ, vậy là học cũng được kha khá đấy chứ.

Điểm đến của mình là miền Trung thân yêu, Đà Nẵng-Huế-Hội An-Phong Nha. Vì có rất nhiều chuyện nảy sinh trong chuyến đi liên quan tới dịch vụ du lịch nên mình sẽ nói về nó trong phần sau, sau khi "bộc lộ" hết cảm xúc của mình dành cho từng vùng miền, từng địa danh cảnh đẹp mà mình có dịp đi qua.

Đà Nẵng
Máy bay hạ cánh xuống sân bay Đà Nẵng vào 7g sáng, Đà Nẵng hiện ra trong mắt mình với cái se se lạnh một buổi sáng tinh mơ. Sân bay Đà Nẵng vẫn còn khá nhỏ và lỗi thời, khó khiến người ta liên tưởng đến hai chữ "quốc tế" trên cái bảng treo trước cửa sân bay. Nhìn qua nhìn lại, à thì ra sân bay đang được nâng cấp và sửa chữa, chắc chẳng bao lâu thì nó sẽ trở thành một Tân Sơn Nhất thứ 2 như lời chị Hướng dẫn viên đã nói.

 
Đà Nẵng International Airport
Thành phố Đà Nẵng khiến mình đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, với những bãi biển trải dài thơ mộng và chính sách thu hút đầu từ đúng mức, thành phố đã khoác lên mình diện mạo hiện đại mang dáng vóc một thành thành phố du lịch đúng nghĩa, vô số resort ven biển với vốn đầu tư nước ngoài mọc lên chen chúc mà vẻ bên ngoài luôn khiến bao người bị hấp dẫn. Chà, phải chi được ở một ngày ở đây thì thật là tuyệt cú mèo. Khó hiểu là nhìn kĩ lắm rồi mà mình cũng không thấy khách du lịch ở những khu resort này, cái nào cũng khá là hoang vắng, có lẽ vì chưa đến mùa du lịch ư?
Fusion Maia Resort

Sunday, April 3, 2011

Norwegian wood --- When you're lonely, you have to shout it out loud!





Sau 2 hay 3 ngày ròng rã, cuối cùng mình đã xem xong Rừng Na uy (Norwegian wood). Thật là dễ chịu làm sao, cũng vì cái trang web xem phim chậm như rùa bò, nhưng vì sao mình chờ, vì mình muốn thưởng thức hết cái "hay" của bộ phim bằng ngôn ngữ yêu thích của mình (tiếng việt).
Phim kết thúc, suy nghĩ đọng lại trong mình lúc này là tác giả đã hoàn toàn sai khi đặt tiêu đề cho cuốn sách của ông. Tại sao lại là Rừng Na uy (đúng ra là gỗ Na uy), chẳng lẽ vì nhân vật trong truyện rất yêu thích ca khúc này, quá sức lờ mờ. Theo mình, tốt nhất ông ta nên đặt tên truyện như sau, sẽ giúp độc giả hiểu rõ hơn họ sắp được thưởng thức cái gì trước khi rút tiền mua tiểu thuyết này: Tôi yêu một cô gái-trước kia là bạn gái của người bạn đã chết do tự tử-và cô ấy hiện giờ bị điên-tôi cũng không biết tôi có yêu cô gái khác không nhưng tôi thấy cô ấy thật gợi cảm. Tuyệt vời!

Grandma! Rest in peace

Back home after a 4-day trip to my hometown, it's not a relaxing or traveling trip though, I need to get back there to make it up to my absence during my grandma's funeral.It's hard to say that if I'm regretting for not presenting at the saddest day of my whole family or not. To be honest, I did feel sad and miserable when hearing that my grandma has passed away, but the feeling soon faded away. I know, maybe because I'm the only one grand daughter that not very close to grandma. Everybody was crying a lot, so why was I not ????? Looking at the photos of the funeral, at my grandma lying there in the coffin gave me goose pumps and brought me to the real tears. So this is the emotion when one person of your family leaves you. You can't see her face anymore, can't listen to her voice anymore. Everything is in the past, in the past. I wonder how it will be in the after life, is that a better place as everybody always says?
Seeing my aunt being sad and lonely after my grandma's death, I know from now on she could just live on with the memories. grandma is really gone and I think living people should carry on doing the same things as before.