Trước ngày hôm đó mình xin cam kết mình không phải dạng người mê tín, đồng bóng, yếu bóng vía hay có bệnh lý tâm thần nào (đáng kể).
Tất cả những hiện tượng, cảm giác, linh cảm trong câu chuyện dưới đây là những gì mình và hai người bạn đồng hành đã trải qua xuyết suốt chuyến đi và chia sẻ với nhau ngay sau khi nhận ra bản chất khác lạ của sự việc.
Những chuyện có phần khó hiểu và đáng sợ đã xảy ra với từng người trong bộ ba của mình và khi được ráp nối lại bỗng nhiên trở nên rõ ràng và có nghĩa hơn bao giờ hết.
Trước tiên mình muốn nói sơ qua về khách sạn Bangkok City Hotel, nơi mình và các bạn đã ở "đến" 3 đêm liền. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng trong cuộc đời.
Khách sạn Bangkok City Hotel nằm ở vị trí khá thuận lợi cho việc di chuyển, nằm ở mặt tiền đường rất dễ bắt taxi và chỉ mất khoảng 5-8p đi bộ đến Skytrain. Nhân viên phục vụ có thái độ vừa phải, không nhiệt tình, cũng không lạnh lùng. Nội thất không quá đẹp nhưng cũng gọi là đơn giản, sang trọng, phòng khá nhỏ nhưng ấm cúng và thoải mái.
Với giá tiền tầm 1 triệu cho 1người/3đêm thật sự rất vừa túi tiền với những bạn trẻ du lịch bụi. Mình nghĩ đó cũng là lý do mà khá nhiều bạn trẻ Việt chọn khách sạn này làm nơi lưu trú trong những ngày vi vu đất Thái.
Bangkok City Hotel, room 1807 - Đêm thứ nhất
Bộ ba đến khách sạn khoảng hơn 11g đêm. Ngay từ lúc bước vào phòng này bạn ở cùng mình - bạn B đã hơi có cảm giác không thoải mái và bất chợt rùng mình. Nhưng bạn B không nói ra vì nghĩ có lẽ mình hơi nhạy cảm thái quá?!? Lúc này bọn mình đều không hề hay biết rằng 3 đêm sắp tới là 3 đêm "khó hiểu" nhất trong cuộc đời mình...
Không chút nghĩ ngợi, mọi thứ vẫn ổn và bọn mình khá vui vì phòng tươm tất, sạch sẽ và thoải mái.
Và vị trí giường nằm của 3 đứa mình như hình bên dưới:
Sự kiện lạ bắt đầu vào sau nửa đêm, khi bỗng nhiên máy lạnh của cả phòng đang chạy tốt đột ngột tắt ngúm. Cả ba vẫn nghĩ chắc hệ thống có vấn đề nên dùng remote chỉnh bật lại.
Máy lạnh vẫn tiếp tục chạy khoảng 10-15p và bọn mình đều lên giường ngủ sau một chuyến bay khá mệt. Sau đó, máy lạnh lại tiếp tục tắt không vì lý do gì, bạn B - người vẫn giữ remote từ lúc đầu vẫn liên tục dùng nó để chỉnh bật, chỉnh nhiệt độ. Nhưng vì giường bạn B khá xa máy lạnh nên bạn phải đi đến gần vị trí này để chỉnh. Sự việc cứ tiếp diễn đến khoảng 4g sáng, bạn B liên tục chỉnh, không ngủ được, có cảm giác khó thở vì không khí nóng dần.
Điều kỳ lạ là mình và chị N - ngủ chung giường đôi đều cảm thấy khá bình thường và vẫn ngủ ngon.
Đến 4g sáng, bạn B cảm thấy quá khó chịu vì mất ngủ do phải liên tục dùng remote chỉnh máy nên đã "quăng" remote sang cho chị N giữ, vì chị N nằm khá gần máy lạnh nên sẽ thuận tiện hơn.
Sau khi giữ remote và chỉnh máy lạnh, chị N lại là người không ngủ được. Theo lời chị kể, chị đã có cảm giác như bị bóng đè, nặng người, suy nghĩ linh tinh và khó thở. Cứ như vậy chị N đã thức gần như tới sáng.
Chỉ riêng mình tối đó không cầm vào remote là ngủ ngon lành suốt đêm.
Và có một điều "kỳ lạ" khác mà chị N không kể cho bọn mình nghe. Cho tới mãi sau này khi..
Bangkok City Hotel, room 1807 - Đêm thứ hai
Đêm nay là đêm của mình.
Vào đêm thứ 2 sự việc máy lạnh tắt lại tiếp diễn sau đúng nửa đêm. Bực bội lo sợ đêm nay sẽ không được ngủ ngon vì nóng nên bạn B đã gọi cho người lên sửa máy và anh này sau khi xem xét máy lạnh đã nói nguyên văn như sau (mình dịch sang tiếng Việt nhé)
"Vì hệ thống ở đây hay quá tải, nên tối các chị xin hãy chỉnh nhiệt độ tầm 23-25 độ C, đừng chỉnh 30 độ C thì sẽ có hiện tượng 5p tắt máy một lần."
Ba đứa nghe xong ngẩn tò te một hồi thấy cũng đúng vì trùng hợp buổi tối do không muốn phòng quá lạnh nên thường chỉ chỉnh tầm 29 - 30 độ C. Chỉ có mình hơi thắc mắc, nếu như lời anh phục vụ nói, máy lạnh chỉnh 30 độ C cứ 5p tắt máy một lần nhưng không tự khởi động lại thì há chẳng phải khách nào ngủ say tự nhiên sẽ bị ngộp thở vì không có không khí lưu thông hay sao?!?!
Sau khi anh phục vụ ra khỏi phòng, máy lạnh chạy được thêm khoảng 15p thì lại tự động tắt. Không rõ vì sao, mình lại là người cầm remote chỉnh bật và còn la lên với hai bạn rằng máy lạnh lại tắt nữa kìa! Đến lúc này thì hai bạn kia quá nản nên cũng không còn sức gọi cho receptionist nữa, đành phó mặc cho mình.
Chính xác mình nhớ đã liên tục chỉnh bật máy tầm 3 lần trong đêm đó. Sau lần chỉnh đầu tiên khoảng 10p, mình bắt đầu suy nghĩ linh tinh và không thể chìm vào giấc ngủ được. Nghĩ mình mệt mỏi sau một ngày dài đi chơi, mình tự nhủ đó là lý do bỗng nhiên mình có những suy nghĩ khá quái đản, có phần ghê tởm mà đến bây giờ nhớ lại mình cũng còn thấy sờ sợ. Đúng lúc đó mình đã cảm nhận được một thứ "kỳ lạ" nhưng không kể cho hai bạn kia nghe, cho đến mãi sau này...
Cứ như vậy mình chập chờn thao thức suốt cả đêm, lúc ngủ lúc mơ lúc tỉnh. Tâm thần không được ổn định nên khi ngoài trời sấm sét mình lại nghe thành tiếng bomb nổ do bạo động. Theo lời bạn B kể lúc đi toilet thì bỗng thấy mình bật dậy khỏi giường, mở rèm cửa nhìn ra bên ngoài mặt rất hoảng hốt còn la lên "Có sấm chớp kìa ghê quá". Lúc đó bạn B cứ tưởng mình mớ ngủ nên la linh tinh chứ không để ý gì hơn.
Đêm đó mình trăn trở giữa bóng tối căn phòng và sấm chớp ngoài trời mà đầu óc choáng váng ngỡ mình đang là nhân vật chính trong phim kinh dị The Ring không bằng. Chưa bao giờ giấc ngủ lại khó khăn và nhọc nhằn đến như vậy với mình.
Bangkok, Boat express to Grand Place, ngày thứ ba
Lần đi thăm hoàng cung chỉ có mình và chị N vì bạn B đã đi chỗ này rồi nên chọn cách tách đoàn đi shopping.
Trên thuyền tới hoàng cung mình và chị N cứ trò chuyện đủ thứ cho qua thời gian. Nói một hồi mình mới nhớ ra chuyện ban đêm và kể chị nghe rằng hôm qua em không ngủ được chị ơi mà toàn cứ mơ linh tinh không hà.
Chị N bỗng như nhớ ra chuyện gì cũng góp chuyện chị cũng không ngủ được đêm đầu tiên đã vậy còn bị bóng đè.
Chị ngại ngần chia sẻ thêm hình như đêm thứ nhất chị có thấy thứ gì đó trong phòng, nhưng không rõ là gì.
Mình nghe xong như chết điếng, tê dại cả tay chân. Thật ra đêm thứ hai sau khi chỉnh máy lạnh và tắt đèn, mình đã cảm nhận được có một cái gì đó đang hiện hữu trong phòng, mình không rõ đó là thể loại năng lượng hay cá thể nào vì nó quá mơ hồ, quá kỳ bí. Không thể đặt tên, không thể diễn tả bằng lời mà chỉ có thể cảm nhận bằng các giác quan của một con người.
Mình đánh bạo hỏi tiếp chị N: Chị thấy "cái đó" ở đâu trong phòng?
Chị N: ... ở trên đầu tủ đó...
Mình: Đúng rồi em cũng thấy. Góc bên phải ngay chỗ hướng chị em mình nằm đúng không chị?
Chị N: đúng rồi ngay góc đó đó, chị thấy một thứ gì đó có màu hơi xanh xanh, như là một làn khói hay là cái gì đó, chị cũng không rõ...
Nghe đến đây hai đứa đã biết vậy là bữa giờ cả đám đang là nhân vật chính trong phim kinh dị mà nào có hay có biết. Vì ngay góc tủ đó chính là vị trí mà chiếc máy lạnh trên trần nằm ngay kế bên...
 |
Góc tủ mà hai chị em đề cập tới. Ngay phía góc hình bị cắt là máy lạnh lắp trên trần |
Ngay khi gặp lại bạn B, mình và chị N đã giả bộ giữ bí mật chuyện này vì sợ bạn B thất kinh, chỉ dám nói mập mờ kiểu như "có chuyện này không biết có nên cho B biết không ta". Một hồi sau, bạn B bỗng nghiêm trọng hỏi lại: có phải mọi người đang nói về việc gì đó kỳ lạ của căn phòng này không? Nói đi B cũng cảm thấy như vậy. B biết có gì đó vì ngày đầu tiên B cũng cảm thấy khó chịu, không ngủ được sau khi cầm vào cái remote.
Ba đứa như vỡ òa với sự thật kinh khủng này. Vậy là cả ba đều trải qua những cảm giác linh tính như nhau về cũng một sự việc, nhưng không ai nói với ai vì cứ mắc bận đổ lỗi do mình nhạy cảm, do mình mệt quá, do này do nọ gây ra.
Tóm tắt lại có thể nói, có một năng lượng nào đó tại góc tủ đang khống chế máy lạnh và không muốn bọn mình ở trong căn phòng đó. Bạn nào cầm remote chống trả sẽ bị gặp phải những cảm giác kỳ lạ, suy nghĩ linh tinh, mất ngủ hoặc ngủ chập chờn, khó thở, bị bóng đè, thấy phải những thứ không nên thấy.
Bangkok City Hotel, receptionist - Đêm thứ ba
Quá sợ hãi bọn mình quyết định sẽ nhờ đổi phòng chứ không thể nào ở thêm một đêm nào nữa trong căn phòng đó. Bạn B đã đại diện cả ba nói chuyện với receptionist. Mới đầu nhân viên ở đây liên tục đổ lỗi cho bọn mình vì không thông báo sự việc máy lạnh hư sớm, bây giờ mới nói thì họ không thể sắp xếp đổi phòng kịp. Tranh cãi một hồi lâu với lý do nếu hệ thống phòng đó hư thì đáng lý ra khách sạn không nên xếp khách vào ở như vậy được. Cô trưởng bộ phần recep có vẻ cứng cựa quyết định say no không cho đổi phòng và có thái độ né tránh như che dấu gì đó (bọn mình cho rằng recep biết chuyện này vì có thể rất nhiều khách trước đây đã bị và than phiền), cho đến khi bạn B nói thẳng luôn vì quá tức tối "We saw something in that room!". Lúc này, do có khá nhiều khách đứng xung quanh, ban recep đành nhanh gọn lẹ giải quyết đổi phòng vì họ cũng không muốn lôi thôi sợ ảnh hưởng danh tiếng khách sạn.
Ba đứa trở về phòng cũ thu xếp hành lý như vũ bão để rời khỏi căn phòng này càng nhanh càng tốt. Đến được phòng mới mình tranh thủ post tình hình lên facebook để mọi người biết được sự việc kinh khủng này mà tránh đừng ở khách sạn này, thì được một anh bạn comment rằng khách sạn này nổi tiếng đầy ma, cơ bản đã có bạn anh ở và bị nhát.
Biết được tin này bạn B đã không dám ngủ nguyên đêm, còn mình và chị N vì quá mệt sau một ngày dài nên đành ngủ vùi. Phòng được đổi này cảm giác thoải mái, không có những mộng mị khó hiểu. Và nhất là không có cái máy lạnh bị tắt đột ngột nữa...
Về đến VN mình vẫn còn chưa hết kinh hoảng, cho đến tận ngày hôm nay mình đành phải thú nhận có những sự việc không có bất cứ logic nào, không một lời giải thích nào có vẻ hợp lý. Nhất là khi đầu óc không được minh mẫn thì chính cảm giác và linh tính của bạn sẽ là thứ lên ngôi. Những sự trùng hợp tưởng như vô tình lại khớp với nhau một cách đáng sợ. Ví dụ như vị trí của thứ mà mình và chị N cùng thấy, trong khi bạn B không thấy chỉ vì giường của bạn bị khuất tầm mắt. Ai có thể giải thích cho sự việc đó, ai có thể giải thích việc ba con người riêng biệt có cùng một cảm giác, cùng những hiện tượng xảy ra mỗi đêm dù không ai hé lộ với ai bất cứ thứ gì. Hay chúng mình 3 đứa tâm linh tương thông? hay là tự kỉ ám thị?
Hay đơn giản chỉ là bọn mình đã đến một nơi mà "thứ đó" không hề muốn chào đón bọn mình...